tūs ou thūs, ūris, n. (θύος), encens : Cic. Off. 3, 80 ; Lucr. 3, 327 ; Hor. O. 1, 30, 3 ; Virg. En. 11, 481 ; Plin. 12, 51 ||
tus terræ = chamæpitys : Plin. 24, 29.