hircus (irquus Pl. Cas. 550, ircus Quint. 1, 5, 20), ī, m., bouc : Virg. B. 3, 8 ; G. 3, 312 ; Hor. P. 220 ||
le bouc, odeur de bouc : Hor. S. 1, 2, 27, etc. ||
en parl. d'un débauché : Pl. Merc. 272 ; Catul. 37, 5.