grāmĕn, ĭnis, n.,

¶ 1 gazon, herbe : sing., Lucr. 2, 29 ; Hor. O. 1, 15, 30, etc. ||
pl. Cato Agr. 151, 2 ; Lucr. 2, 660 ; Virg. B. 10, 29, etc.

¶ 2 [en gén.] herbe, plante : Virg. G. 4, 63 ; En. 12, 415 ; Quint. 5, 8, 1 ||
gramen Indum Stat. S. 2, 1, 160, costus ||
chiendent : Plin. 24, 178.