Retour
contĭgŭē,
Page numérisée
contīnctus,
Ouvrir
contĭgŭus,
a, um
(contingo),
¶ 1
qui touche, qui atteint :
Gell.
9, 1, 2
¶ 2
qui touche, contigu
(alicui rei,
à qqch
) :
Tac.
Ann.
6, 45 ;
15, 38
¶ 3
à portée de [dat.] :
Virg.
En.
10, 457
.